Nắng vẫn rơi bên thềm, vương sỏi đá
Gió kéo mây đi rồi, bay về đâu?
có biết đâu khi nào, thân này gió lay?
có một người ngồi đấy vài lần
vội đến và rồi vội đi
da da da da da da ...
Gió kéo mây đi rồi, bay về đâu?
có biết đâu khi nào, thân này gió lay?
có một người ngồi đấy vài lần
vội đến và rồi vội đi
da da da da da da ...
Cứ loay hoay r thì nàng cũng đi mất…
Phố xa còn đông người, sao dám mang tình đi cất?
Sài gòn lúc ta buồn, thì ngoài kia lại đông vui..
Mà lúc trc khi có nàng, thì mọi chuyện cũng k xuôi…
Phố xa còn đông người, sao dám mang tình đi cất?
Sài gòn lúc ta buồn, thì ngoài kia lại đông vui..
Mà lúc trc khi có nàng, thì mọi chuyện cũng k xuôi…
Nhưng lúc trc thế mà quen, còn bây giờ ta lại khổ…
Đường xưa về nhà nàng, sao giờ mưa trời lại đổ…
Rồi biết đâu chừng sẽ quen, nhưng lại thành ng hoài cổ…
Vì mưa có thể tạnh, nhưng nướt mắt còn chưa khô….
Đường xưa về nhà nàng, sao giờ mưa trời lại đổ…
Rồi biết đâu chừng sẽ quen, nhưng lại thành ng hoài cổ…
Vì mưa có thể tạnh, nhưng nướt mắt còn chưa khô….
Vẫn chiếc xe hôm nào, vẫn còn đấy
vẫn xấp thư úa màu, không cần tem
đến đến tay em rồi, sao lại chẳng xem
gửi một người lẽ sống một đời
mùi nắng vẫn còn nhẹ vương
da da da da da da ...
vẫn xấp thư úa màu, không cần tem
đến đến tay em rồi, sao lại chẳng xem
gửi một người lẽ sống một đời
mùi nắng vẫn còn nhẹ vương
da da da da da da ...
Gió mịt mù thổi trắng nền nhà
bật khóc khi nào chẳng hay
cát bụi mờ và mắt nhòe dần
còn đứng nơi đây chờ ai?
bật khóc khi nào chẳng hay
cát bụi mờ và mắt nhòe dần
còn đứng nơi đây chờ ai?
Post A Comment: