
Urborn : @s-i-en-3
Giống như bao câu chuyện của ngày hôm qua vậy
Những ký ức chợt ùa về riêng mình ta thấy
Bỗng nhiên thức giấc, thấy yên bình trong 1 vòng tay
Mới nhận ra 1 điều quý giá, bất chợt ôm lấy
Giống như bao câu chuyện của ngày hôm qua vậy
Những ký ức chợt ùa về riêng mình ta thấy
Bỗng nhiên thức giấc, thấy yên bình trong 1 vòng tay
Mới nhận ra 1 điều quý giá, bất chợt ôm lấy
Như là thượng đế, ban cho ta 1 sự bù đắp
Suốt 7 năm dài mù mắt, nhìn cô ta với sự thù vặt
Nhưng bây giờ đã chìm vào lãng quên
Dù đôi khi đôi mắt chạm nhau, tim đau thắt tự nhắc bản thân là chẳng nên
Suốt 7 năm dài mù mắt, nhìn cô ta với sự thù vặt
Nhưng bây giờ đã chìm vào lãng quên
Dù đôi khi đôi mắt chạm nhau, tim đau thắt tự nhắc bản thân là chẳng nên
Và chắc chắn, ta biết, phải đón nhận
Khi con tim không thuộc về nhau thì việc đó cũng không phải oán hận
Haizzzzz những hình ảnh về em cũng đã mờ phai
Bất chợt ở nơi góc hẻm nhà em, em vẫn đang đứng đó chờ ai
Khi con tim không thuộc về nhau thì việc đó cũng không phải oán hận
Haizzzzz những hình ảnh về em cũng đã mờ phai
Bất chợt ở nơi góc hẻm nhà em, em vẫn đang đứng đó chờ ai
Ta đã cố, cố 1 cách vô vọng chỉ mong em hiểu với em không bao giờ đủ nhưng ta đã cố
Từng chiếc lá ở trên cành cây vẫn đang rụng rơi
Nơi góc hẻm nhà em bất giác thấy ai từng đợi
Phởn :
Tàn hạ rồi sang thu
Mùa đông còn chưa kịp đến ông mặt trời còn đang ngủ
Bất giác nhận ra ta vẫn đang thở
Ngày tháng năm , những câu chuyện vẫn dang dở
Không phải chuyện tình yêu như ngôn tình
Ta nhận ra tình yêu khi ta tự chôn mình…
Lời hứa ngày nào giờ đã là gió bay...
Trời mưa giờ này lạnh lắm liệu rằng em có hay...
Chàng trai của ngày đầu đã cưới em chưa
Anh chôn vùi những buồn rầu , đặt vào dưới cơn mưa
Tạt qua quán quen , rồi tìm bàn ngồi
Bất giác anh nhớ em , nhưng tình mình tàn rồi.
Anh không trách em , cũng chẳng trách đời gian đối
Cho anh tách đen , để được ngấm dần thời gian trôi
Sự thật ngày hôm qua , em đã đi và xa ta
Tiếng hát của chàng du ca , vang lêngiai điệu là la la
Cảm xúc là bản nhạc nhưng anh đâu còn phiêu
Tự hỏi lòng ta không quên nhưng cũng đâu còn yêu
Có thể em không hiểu ... có thể em không yêu
Nhưng nếu em nhận ra anh yêu em hơn mọi điều... :)
Từng chiếc lá ở trên cành cây vẫn đang rụng rơi
Nơi góc hẻm nhà em bất giác thấy ai từng đợi
Phởn :
Tàn hạ rồi sang thu
Mùa đông còn chưa kịp đến ông mặt trời còn đang ngủ
Bất giác nhận ra ta vẫn đang thở
Ngày tháng năm , những câu chuyện vẫn dang dở
Không phải chuyện tình yêu như ngôn tình
Ta nhận ra tình yêu khi ta tự chôn mình…
Lời hứa ngày nào giờ đã là gió bay...
Trời mưa giờ này lạnh lắm liệu rằng em có hay...
Chàng trai của ngày đầu đã cưới em chưa
Anh chôn vùi những buồn rầu , đặt vào dưới cơn mưa
Tạt qua quán quen , rồi tìm bàn ngồi
Bất giác anh nhớ em , nhưng tình mình tàn rồi.
Anh không trách em , cũng chẳng trách đời gian đối
Cho anh tách đen , để được ngấm dần thời gian trôi
Sự thật ngày hôm qua , em đã đi và xa ta
Tiếng hát của chàng du ca , vang lêngiai điệu là la la
Cảm xúc là bản nhạc nhưng anh đâu còn phiêu
Tự hỏi lòng ta không quên nhưng cũng đâu còn yêu
Có thể em không hiểu ... có thể em không yêu
Nhưng nếu em nhận ra anh yêu em hơn mọi điều... :)
Post A Comment: