ECC feat. MC ILL - Cảm Ơn Em
Beat by LYM
Beat by LYM
Lyrics:
ECC
Sẽ chẳng biết có khi nào anh nhìn thẳng vào mắt em và nói hết những điều anh cất rất kỹ ở trong lòng
Như một vài bài nhạc... trong đêm vắng lại cất lên hòa cùng ánh vào trăng làm bạn với anh ở trong phòng
Anh đã tập làm quen là kẻ luôn đứng trong bóng tối, chỉ dám nhìn em cùng vài lời không dám nói
Chờ mong sáng tối để có thể với tay nắm lấy một cơ hội nhưng anh cảm thấy dường như nó vẫn còn mờ trong đám khói
Em biết đấy, anh bị nhốt trong căn phòng mang tên cuộc sống và em chính là chìa khóa để thoát ra
Nó giống như cánh chim muốn được tự do trên bầu trời, không còn bị bất kỳ thứ gì trói buộc có thể vô tư mà hát ca
Ngày tháng cứ chầm chậm trôi thật dài đằng đẵng nhưng sao vài phút được bên cạnh em với anh nó lại trở nên quá ngắn ngủi
Anh lại muốn được em dựa cằm vào vai nghe tiếng thì thầm vào tai chỉ những điều đó thôi cũng đáng để có một lần anh đánh đổi
Có đám mây mùa hạ cũng sắp vắt nửa nửa mình sang thu , anh đang tìm điều gì có thể đẹp hơn thế
Nếu không phải là em, thì có lẽ…. thứ anh tìm còn khó hơn cả chuyến đi mò kim ở tận nơi đáy bể
Phút giao mùa, màu vàng của mùa thu... sót lại chút nắng hạ vẫn bon chen
Lại lặng im... ngoảnh sang, mỉm cười và anh chỉ muốn nói “ Cảm ơn em ”
Sẽ chẳng biết có khi nào anh nhìn thẳng vào mắt em và nói hết những điều anh cất rất kỹ ở trong lòng
Như một vài bài nhạc... trong đêm vắng lại cất lên hòa cùng ánh vào trăng làm bạn với anh ở trong phòng
Anh đã tập làm quen là kẻ luôn đứng trong bóng tối, chỉ dám nhìn em cùng vài lời không dám nói
Chờ mong sáng tối để có thể với tay nắm lấy một cơ hội nhưng anh cảm thấy dường như nó vẫn còn mờ trong đám khói
Em biết đấy, anh bị nhốt trong căn phòng mang tên cuộc sống và em chính là chìa khóa để thoát ra
Nó giống như cánh chim muốn được tự do trên bầu trời, không còn bị bất kỳ thứ gì trói buộc có thể vô tư mà hát ca
Ngày tháng cứ chầm chậm trôi thật dài đằng đẵng nhưng sao vài phút được bên cạnh em với anh nó lại trở nên quá ngắn ngủi
Anh lại muốn được em dựa cằm vào vai nghe tiếng thì thầm vào tai chỉ những điều đó thôi cũng đáng để có một lần anh đánh đổi
Có đám mây mùa hạ cũng sắp vắt nửa nửa mình sang thu , anh đang tìm điều gì có thể đẹp hơn thế
Nếu không phải là em, thì có lẽ…. thứ anh tìm còn khó hơn cả chuyến đi mò kim ở tận nơi đáy bể
Phút giao mùa, màu vàng của mùa thu... sót lại chút nắng hạ vẫn bon chen
Lại lặng im... ngoảnh sang, mỉm cười và anh chỉ muốn nói “ Cảm ơn em ”
MC ILL
Cảm ơn em về những ngày đã qua
Những cảm giác anh vẫn còn thấy rất gần nhưng mà nay đã xa
Anh vẫn thấy hơi ấm bàn tay, gió đông lạnh không thể thổi đi
Những đám mây trời chậm chạp bay, càng làm thêm quạnh quẽ lối đi
Ngày lại thêm lặng lẽ mỗi khi kỷ niệm đôi mình chợt ghé thăm
Và những hình ảnh lại sẽ vội đi, còn lại anh trên chiếc ghế băng
Anh giữ lại tất cả tin nhắn như thứ ma túy cho riêng mình
Để chìm vào ảo giác của ngày xưa, ôi sao suy nghĩ đó yên bình
Bởi anh tắc với hiện thực, với những rắc rối phiền phức
Chuyện mình như bức tranh vỡ vụn với những mảnh ghép chắp nối liên tục
Mình đã yêu và giờ đây em chẳng còn lưu luyến
Anh chẳng còn là ưu tiên
Em muốn những mộng mơ mới
Vậy để anh chọn những ưu phiền
Ánh sáng rồi cũng phai,
Anh ghen tuông trong những suy nghĩ ngày mai em sánh đôi cùng ai
Anh sẽ cứ vô lý vậy thôi, vô lý như cách mình đã yêu
Em cũng chẳng muốn anh thay đổi, ừ em đã hy sinh quá nhiều
Em chẳng cho anh một cơ hội để yêu em một cách đúng hơn
Có lẽ chúng mình vẫn trẻ con, đổ vỡ để em và anh cùng lớn
Thôi thì lỗi lầm để anh giữ, kỷ niệm đẹp mình nhường nhau
Chương này xin khép lại quá khứ để yêu em tiếp ở chương sau
Cảm ơn em
Cảm ơn em về những ngày đã qua
Những cảm giác anh vẫn còn thấy rất gần nhưng mà nay đã xa
Anh vẫn thấy hơi ấm bàn tay, gió đông lạnh không thể thổi đi
Những đám mây trời chậm chạp bay, càng làm thêm quạnh quẽ lối đi
Ngày lại thêm lặng lẽ mỗi khi kỷ niệm đôi mình chợt ghé thăm
Và những hình ảnh lại sẽ vội đi, còn lại anh trên chiếc ghế băng
Anh giữ lại tất cả tin nhắn như thứ ma túy cho riêng mình
Để chìm vào ảo giác của ngày xưa, ôi sao suy nghĩ đó yên bình
Bởi anh tắc với hiện thực, với những rắc rối phiền phức
Chuyện mình như bức tranh vỡ vụn với những mảnh ghép chắp nối liên tục
Mình đã yêu và giờ đây em chẳng còn lưu luyến
Anh chẳng còn là ưu tiên
Em muốn những mộng mơ mới
Vậy để anh chọn những ưu phiền
Ánh sáng rồi cũng phai,
Anh ghen tuông trong những suy nghĩ ngày mai em sánh đôi cùng ai
Anh sẽ cứ vô lý vậy thôi, vô lý như cách mình đã yêu
Em cũng chẳng muốn anh thay đổi, ừ em đã hy sinh quá nhiều
Em chẳng cho anh một cơ hội để yêu em một cách đúng hơn
Có lẽ chúng mình vẫn trẻ con, đổ vỡ để em và anh cùng lớn
Thôi thì lỗi lầm để anh giữ, kỷ niệm đẹp mình nhường nhau
Chương này xin khép lại quá khứ để yêu em tiếp ở chương sau
Cảm ơn em
Post A Comment: