
Lyric :
Ver1: | |
Có nàng công chúa đêm xuống trốn vội khỏi cung vua | |
Nàng mơ về giấc mộng dài bên chàng lãng tử không nhung lụa | |
Kẻ ẩn cư nơi rừng xanh | |
Mỗi đêm trăng tròn ngồi bên bóng nước đợi chờ nàng từng canh | |
Tĩnh lặng như cung thánh | |
Nếu nàng là Hằng Nga giáng thế chắc ta chỉ là nguyên soái Heo | |
Ngày ta rời đi xa liệu nàng có một lần ngoái theo? | |
Có tình yêu chỉ âm ỉ như ngọn lửa chưa đủ đượm chưa lên | |
Rồi cũng sớm vụt tắt lụi tàn trong mưa đêm | |
Có những kẻ lạc mãi giữa rừng rậm mưa tên | |
Vì chưa quên đã từng hận nửa đêm nước còn mặn | |
Lạc lối vì đi tìm chính đạo | |
Giật mình lại nơi đây là minh đạo | |
Thấy mình già cỗi hơn cả thời gian | |
Đời người như giấc mộng dài chẳng kịp nói hết 1 lời ngắn | |
Thấy đời ngắn, nhưng mấy lời văn không đủ viết hết | |
Có lần nào đó ta đã từng giết chết được sự ủy mị nơi con tim | |
Cơn mơ như quỷ vị bất giác ta bừng dậy tỉnh giấc có còn kịp | |
Hook: | |
Ngày ngày tháng tháng năm lạc giữa vùng trời | |
Tôi ngó ngó xung quanh có gì đó gọi mời | |
Chắp cánh bay lên như chim giữa bầu trời | |
Hồn đứng giữa không trung | |
Thần kỳ một thế giới ảo diệu mập mờ đang mở dần | |
Tôi thấy những ai kia tôn sung mình như vị thần | |
Định tiến bước sâu hơn nhưng chợt thân bật dậy | |
Vậy ra là mơ… | |
Ver2: | |
Bắp thịt ta săn chắc | |
Xung quanh bừa bộn không ngăn nắp | |
Là nhân gian, ta như vị thần với niềm vui hân hoan | |
Phía xa là cả 1 quân đoàn | |
Gươm giáo, cờ quạt, có kẻ mang theo cả súng ống, ta chứng kiến | |
Họ ăn mừng những chiến thắng, thần dân mang theo gà vịt và cúng tiến | |
Vị thần bại trận kẻ thù của ta giờ chẳng tìm ra chỗ đứng | |
Ảo mộng ta hoan lạc, cuộc chiến lại sang trang, đời người có phải những lang thang | |
Đấu đá rồi chém giết tỉnh dậy ngỡ mê man | |
Khói trắng lại miên man, thế giới nhỏ ta thấy mình chẳng chút liên quan | |
Ta nằm co ro trong bóng tối, gặm tạm mẩu bánh mì để chống đói | |
Một xó nào đó trên thế giới vẫn có những kẻ đang chống chọi | |
Với bệnh tật và cô đơn, có phải số mệnh là không đổi? | |
Ta mơ được về thời nông nổi | |
Vẽ lại nét cuộc đời, hay có thể ngừng lại những cuộc vui, | |
Qua bao giấc mộng dài những tham sân si cơn mơ như quỷ vị bất giác tỉnh giấc có còn kịp | |
Hook: | |
Ngày ngày tháng tháng năm lạc giữa vùng trời | |
Tôi ngó ngó xung quanh có gì đó gọi mời | |
Chắp cánh bay lên như chim giữa bầu trời | |
Hồn đứng giữa không trung | |
Thần kỳ một thế giới ảo diệu mập mờ đang mở dần | |
Tôi thấy những ai kia tôn sung mình như vị thần | |
Định tiến bước sâu hơn nhưng chợt thân bật dậy | |
Vậy ra là mơ… | |
Bridge: | |
Dậy lục tung kiếm tìm | |
Về nơi xứ lạ | |
Vẫn nhớ đã qua | |
Hệt như chuyện cổ tích | |
Quả nhiên khó tin | |
Đẹp như xứ thần | |
Cảnh tượng hút hồn | |
Chỉ có ở trong mơ…… | |
Hook: | |
Ngày ngày tháng tháng năm lạc giữa vùng trời | |
Tôi ngó ngó xung quanh có gì đó gọi mời | |
Chắp cánh bay lên như chim giữa bầu trời | |
Hồn đứng giữa không trung | |
Thần kỳ một thế giới ảo diệu mập mờ đang mở dần | |
Tôi thấy những ai kia tôn sung mình như vị thần | |
Định tiến bước sâu hơn nhưng chợt thân bật dậy | |
Vậy ra là mơ… | |
Ver 3: | |
có gã phàm phu hay đi chân đất cảm nhận cuộc sống này gồng ghềnh | |
vác lên đôi vai là những gánh nặng cuộc đời mang đến và chồng lên | |
bụi đường dính đầy vào vạc áo, trên tay là chiếc đàn guita | |
ta thích lan man những nốt nhạc trầm cho những con người từng đi qua | |
ta hay mộng mơ, hay làm thơ dù họ đag bơ kô quan tâm | |
ta thích ngã lưng mình về phía em và cất bài thơ ta đang ngân | |
ta thích tưởng tượng nụ cười trên môi khi chưa từng làm em đau lòng | |
thích thay bầu trời kia ôm lấy em giật mình nhận ra là ảo mộng | |
trở về thực tại, chân lại chạy dù ta mệt mỏi đến chóng mặt | |
ta đeo mặt nạ, mang nụ cười trong suy nghĩ họ và đóng chặt | |
chán nản vì cuộc sống không thật, bạc đầu ưu tư thì chồng chất | |
liệu họ có khóc hay họ lại cười khi ta trở về với lòng đất | |
phố cũ lối vắng, chút khói trắng lại thêm vị đắng này của men | |
nhưng ta kô buồn ngược lại thì vui ta vui vì hạnh phúc của em | |
cha mẹ thương cho ta bát cháo, anh em kề vai và khoát áo | |
nhưng khi trở về với 4 bức tường nụ cười trên môi ai trót tháo | |
Ver 4: | |
Cuộc đời mà có biết đâu...nhưng h ta vẫn biết đau mà | |
Khi đôi ta vô tình chạm mặt em nói mình chẳng biết nhau | |
Nhiều lúc cảm xúc ta cần trút, hạnh phúc là lúc thêm cần chút | |
Đời bức ta tắt bắt ta tử cần thêm vài phút để dừng bút | |
Ta như kẻ điên lạc vào cõi tiên cảnh vật này đẹp như khung tranh | |
Ta nghe tiếng nàng gọi ta từ xa màn gió xuyên qua một cung thanh | |
Dáng người nhỏ bé quay lưng với ta, thấy đôi môi qua kẻ tóc | |
Giấc mình nhận ra chỉ là ảo mộng vì h người cười còn kẻ khóc |
Post A Comment: