Dậy và Chạy
Sáng tác và trình bày : Phạm Toàn Thắng
Sáng tác và trình bày : Phạm Toàn Thắng
Lyric :
Có khi tôi như là người điên
Tôi đi lang thang trong cơn bẽ bàng như một thằng điên
Có đôi khi tôi tự làm mình đau
Tôi đập tan tất cả mọi thứ khiến tôi phải suy nghĩ về em
Tôi muốn trông thấy em!
Tôi muốn được gần em
Tôi muốn ôm em, hôn em, yêu em!
Tôi muốn say đắm em
Tôi muốn nụ cười em
Tôi muốn em ôm tôi, yêu tôi!
Bao nhiêu ngày qua lẩn trốn trong những góc tối
Ẩn sau trong những căn phòng
Tôi đang lừa dối chính mình.
Đã bao ngày tháng qua để tiếc, đã bao ngày tháng qua đủ biết là
Em đã xa rồi
Tôi đi lang thang trong cơn bẽ bàng như một thằng điên
Có đôi khi tôi tự làm mình đau
Tôi đập tan tất cả mọi thứ khiến tôi phải suy nghĩ về em
Tôi muốn trông thấy em!
Tôi muốn được gần em
Tôi muốn ôm em, hôn em, yêu em!
Tôi muốn say đắm em
Tôi muốn nụ cười em
Tôi muốn em ôm tôi, yêu tôi!
Bao nhiêu ngày qua lẩn trốn trong những góc tối
Ẩn sau trong những căn phòng
Tôi đang lừa dối chính mình.
Đã bao ngày tháng qua để tiếc, đã bao ngày tháng qua đủ biết là
Em đã xa rồi
DK:
Giật mình dậy quên những thàng ngày buồn và những đêm dài
Và những đêm dài thao thức,
Những đêm dài anh đã trốn tránh cuộc đời vì ai??
Dậy và chạy, chạy về phía mặt trời để thấy con đường
Để thấy con đường còn thênh thang
Cuộc sống không ngừng lại dù có thiếu vắng em
Giật mình dậy quên những thàng ngày buồn và những đêm dài
Và những đêm dài thao thức,
Những đêm dài anh đã trốn tránh cuộc đời vì ai??
Dậy và chạy, chạy về phía mặt trời để thấy con đường
Để thấy con đường còn thênh thang
Cuộc sống không ngừng lại dù có thiếu vắng em
Ừ! Em đã xa tôi, em đã xa như chính em đã chọn
Ừ! Em cứ đi đi, em cứ đi tôi sẽ không đau buồn làm gì
( Tôi đã viết hết tất cả vào quyển nhật ký và tự biện hộ cho mình rất nhiều lý do)
Tôi tự hỏi chính mình vì sao em xa tôi?
Có lẽ tôi đã sai, em không thuộc về tôi
Xa thì xa thôi, quên thì quên thôi, mọi thứ bình thường thôi!
Mỗi sớm thức giấc tôi vẫn ngồi uống ly cà phê
Chuẩn bị quần áo đi làm, cuộc sống vốn rất yên bình
Chẳng có gì khiến tôi phải tiếc, chẳng có gì khiến tôi cần biết là
Em ở nơi nào!
Ừ! Em cứ đi đi, em cứ đi tôi sẽ không đau buồn làm gì
( Tôi đã viết hết tất cả vào quyển nhật ký và tự biện hộ cho mình rất nhiều lý do)
Tôi tự hỏi chính mình vì sao em xa tôi?
Có lẽ tôi đã sai, em không thuộc về tôi
Xa thì xa thôi, quên thì quên thôi, mọi thứ bình thường thôi!
Mỗi sớm thức giấc tôi vẫn ngồi uống ly cà phê
Chuẩn bị quần áo đi làm, cuộc sống vốn rất yên bình
Chẳng có gì khiến tôi phải tiếc, chẳng có gì khiến tôi cần biết là
Em ở nơi nào!
ĐK: .................... ......
Post A Comment: