Lyrics :
Ver D.U.M :
Ngày ta gặp em trời mưa nhiều…
Và còn vài điều ta vẫn chưa hiểu…
Nơi băng giá là bình yên, nhưng con tim vẫn còn chưa chịu…
Chưa chịu nguội lạnh và tan đi trong một phút nào đó…
Em à còn chút nào có thể gọi là quan tâm…sự im lặng…
Trái tim vắng em, linh hồn ta chẳng tự do…
Ngọn lửa tình yêu bất diệt đang thiêu rụi ta ta chẳng thể nào chống cự nó…
Cứ nghĩ về em, nhưng có lẽ ta đang ngộ nhận đó thôi…
“Duyên phận do trời” câu trả lời nói lên chẳng ai có lỗi…
Ta mang hình ảnh của em nụ cười của em vào những bài nhạc ta viết
Tuy không mượt mà như lời em hát và da diết, nhưng ta yêu em tha thiết…
Ta biết, ta đang giết chết tình bạn và biến cả 2 thành người xa lạ….
Nên không nói thì hơn, giữ cho riêng mình khoảng trời coi như ta đã
Từng là thứ gì đó của nhau...nhưng giờ thì còn gì nữa đâu
Em đi mang luôn con tim ta theo, ngọn cỏ cũng đã úa sầu…
Chắc lớp bụi mờ nơi em cần có ngọn gió tình yêu mới…
2 ta vẫn là đường thẳng song song, nên cũng chẳng cần trông mong và chờ đợi…
Ngày ta gặp em trời mưa nhiều…
Và còn vài điều ta vẫn chưa hiểu…
Nơi băng giá là bình yên, nhưng con tim vẫn còn chưa chịu…
Chưa chịu nguội lạnh và tan đi trong một phút nào đó…
Em à còn chút nào có thể gọi là quan tâm…sự im lặng…
Trái tim vắng em, linh hồn ta chẳng tự do…
Ngọn lửa tình yêu bất diệt đang thiêu rụi ta ta chẳng thể nào chống cự nó…
Cứ nghĩ về em, nhưng có lẽ ta đang ngộ nhận đó thôi…
“Duyên phận do trời” câu trả lời nói lên chẳng ai có lỗi…
Ta mang hình ảnh của em nụ cười của em vào những bài nhạc ta viết
Tuy không mượt mà như lời em hát và da diết, nhưng ta yêu em tha thiết…
Ta biết, ta đang giết chết tình bạn và biến cả 2 thành người xa lạ….
Nên không nói thì hơn, giữ cho riêng mình khoảng trời coi như ta đã
Từng là thứ gì đó của nhau...nhưng giờ thì còn gì nữa đâu
Em đi mang luôn con tim ta theo, ngọn cỏ cũng đã úa sầu…
Chắc lớp bụi mờ nơi em cần có ngọn gió tình yêu mới…
2 ta vẫn là đường thẳng song song, nên cũng chẳng cần trông mong và chờ đợi…
Hook :
Chờ người nào đó, thay thế em…
Mang nặng cảm xúc, ta rối ren…
Gói gém đong đầy…nhưng tình cảm này quá khó nói…
Đành thôi…chắc ta quen rồi…
Góc khuất, sự im lặng , nơi màn đêm tới…
Ta muốn buông rồi lại nắm…
Muốn nói yêu thương nhưng ngại lắm…
Ngại em chẳng hiểu được ta…
Để khoảng cách này một xa…
Ta yêu em ? - Ừ…có !
Một cách đơn phương…
Chờ người nào đó, thay thế em…
Mang nặng cảm xúc, ta rối ren…
Gói gém đong đầy…nhưng tình cảm này quá khó nói…
Đành thôi…chắc ta quen rồi…
Góc khuất, sự im lặng , nơi màn đêm tới…
Ta muốn buông rồi lại nắm…
Muốn nói yêu thương nhưng ngại lắm…
Ngại em chẳng hiểu được ta…
Để khoảng cách này một xa…
Ta yêu em ? - Ừ…có !
Một cách đơn phương…
Ver Keek :
Cách yêu của anh uhm đơn phương
Cách yêu của em uhm khác thường
Nhẫn tâm em vứt bỏ trái tim anh đang cất giữ
Vẫn đang chờ đợi một người anh mong trong từng câu chữ
Anh viết ra vẫn là nỗi nhớ dài thiết tha
Em như cơn gió khẽ lướt qua
Đời anh mong manh như mùa hạ
Cuộc sống của anh không như em nghĩ
Bởi vì trước mắt đôi bàn tay này vẫn trắng sống thường nghĩ suy
Nên anh mặc cảm anh vẫn yêu một cách đơn phương
Tha hon vao gio de cuon troi nhung loi yêu đương
sống 1 cách đơn giản thôi, đời vẫn trôi
Em vẫn cứ bước đi qua cuộc đời anh vẫn thế thôi
Góc khuất , im lặng , màn đêm và sương tối
Nơi con tim rạn nứt trong mưa cần người đưa lối
Nhưng thôi ta đành buông em vậy
Gói gém chút đong đầy thân gầy buông em thôi
Không còn em
Và cũng không còn nắng
Mây cũng không còn đây
Giờ anh nghẹn 1 chút đắng
Giờ phải làm sao đây
Anh đi tìm về quá khứ
Chỉ còn lặng im trong màn đêm khi êm đềm không còn nữa
Và
Ngày hôm đó em còn nhớ không
Anh theo em trong chiều gió đông
Con tim đi trước, còn lại anh đi theo sau
Nhưng con tìm đi trước đi vội giờ sẽ quên mau
Cách yêu của anh uhm đơn phương
Cách yêu của em uhm khác thường
Nhẫn tâm em vứt bỏ trái tim anh đang cất giữ
Vẫn đang chờ đợi một người anh mong trong từng câu chữ
Anh viết ra vẫn là nỗi nhớ dài thiết tha
Em như cơn gió khẽ lướt qua
Đời anh mong manh như mùa hạ
Cuộc sống của anh không như em nghĩ
Bởi vì trước mắt đôi bàn tay này vẫn trắng sống thường nghĩ suy
Nên anh mặc cảm anh vẫn yêu một cách đơn phương
Tha hon vao gio de cuon troi nhung loi yêu đương
sống 1 cách đơn giản thôi, đời vẫn trôi
Em vẫn cứ bước đi qua cuộc đời anh vẫn thế thôi
Góc khuất , im lặng , màn đêm và sương tối
Nơi con tim rạn nứt trong mưa cần người đưa lối
Nhưng thôi ta đành buông em vậy
Gói gém chút đong đầy thân gầy buông em thôi
Không còn em
Và cũng không còn nắng
Mây cũng không còn đây
Giờ anh nghẹn 1 chút đắng
Giờ phải làm sao đây
Anh đi tìm về quá khứ
Chỉ còn lặng im trong màn đêm khi êm đềm không còn nữa
Và
Ngày hôm đó em còn nhớ không
Anh theo em trong chiều gió đông
Con tim đi trước, còn lại anh đi theo sau
Nhưng con tìm đi trước đi vội giờ sẽ quên mau
Post A Comment: