Đói - Rêu Band

Share it:


Bài nhạc tôi viết khi tận mắt chứng kiến cái đói cái nghèo, những người vô gia cư ngay giữa lòng thủ đô đêm xuống còn phải lặn lội kiếm sống. Họ ko mơ giàu sang, những gì họ mơ là bữa cơm ngày mai. Ngược lại những đứa trẻ có điều kiện sống trong nhung lụa chúng không đói về mặt sinh học, chúng đói trong tâm hồn.
Instrumental : downpour – dansonn beat
Mix n master: Danny Le
Banner : Thỏ from Rêu band
Ver 1:
Đói là bọc xương trong da rồi đến nghèo, Là chẳng đâu dung ta khi mới đầu
Là chẳng ai chọn được lối cho mình ra
A á aaaaa
Chết, là điều ko ai nên nhưng mỗi lần, Dòng đời xô chân ta nơi vũng lầy
Để gượng lên thật là khó khi ngoài kia
Chẳng muốn thấy ta
Đưa thân ta ra mà nằm lăn lộn
Giữa phố đông, ko ai them ngoái lại
Kẻ nhiều tiền thì ngày càng nhiều đấy, mà nào ai có biết cướp từ đâu
Dưới chân cầu kia còn bao người
Khắp các xó ngõ ngách còn bao người
Giờ chỉ biết chắp tay nương thân nhờ thượng đế: “ông ơi ông xin ông cho con sống với ạ”
Hook:
Ai cho tôi xin một miếng thôi, tôi đang đói đói đói sắp chết rồi
Cả một kiếp ko biết đến vị cơm, cả một kiếp chỉ nhai nuốt rạ rơm
Ai cho tôi xin ngụm nước thôi, tôi đang khát khát khát khát lắm rồi
Quanh chân tôi chỉ toàn dòng mực đen, sống kiếp người mà cứ bị đọa đày
Ver2:
Nó dừng chân đầu ngõ xóm liều
Tạm lẩn mình trong góc sâu gió đóm chiều
Mắt đỏ hoe nhưng không còn đủ ướt át để lăn
Nước mắt, một mẩu bánh mì là thứ nó cần trước mắt để ăn.
Thước sắt là thứ duy nhất trong tay để ngăn cái chết đến gần ở rãnh cống ngầm
Và mọi cánh cửa cất tiếng đóng rầm ngay khi cơn đói bên trong hóa thành sóng thần
Nhấc chân lên thấy rõ mệt mỏi “bốn ngày trôi để bụng đói rồi”
Nhưng không có cách, không đủ sức để đứng tới nổi cái lúc một kẻ tốt bụng tới nơi.
Không cách nào làm mới hơi thở, vì khắp xung quanh ngập xác và phân
Những kẻ sống sót hốc hác cả thân, gọi đây là đất biệt lập chỉ rác và dân
Sẽ chẳng có người nào khác dừng chân vì ngõ lọt thỏm ngay giữa phồn hoa
Góc khuất của những điện đèn và những tiếng dữ sẽ chẳng có cửa đồn xa
Thừa ồn ã từ dãy lều nhỏ…
Không phải nhà, đống gạch tàn chỉ cố bao vây gần đủ làm hào tránh gió
Chẳng còn gì để mất nên nếu muốn sống thì phải liều mạng với bất cứ một thằng nào đánh nó
Và đói sẽ chẳng thoát nổi khỏi đây vì bốn bề ngõ phủ đặc bởi tường thành to.
Hook:
Ai cho tôi xin một miếng thôi, tôi đang đói đói đói sắp chết rồi
Cả một kiếp ko biết đến vị cơm, cả một kiếp chỉ nhai nuốt rạ rơm
Ai cho tôi xin ngụm nước thôi, tôi đang khát khát khát khát lắm rồi
Quanh chân tôi chỉ toàn dòng mực đen, sống kiếp người mà cứ bị đọa đày
Ver3:
Cơn đói tồn tại như những bóng ma từ ngõ xóm liều đến phố đèn xanh
Khi đói ngập xác họ chết dần già đơn giản không chịu được qua nỗi khổ thèm ăn
Nhưng đói từ trong tầm hồn càng đáng sợ hơn vì sẽ làm nát nhân cách người ta
Sự tha hóa từ NGƯỜI đến CON lẩn sâu trong máu của những đứa trẻ mười ba
Thiếu nhận thức tôn trọng người già ngay giữa thủ đô
Cố tỏ thái độ khi phải nhường ghế cho một bà lão ko còn đủ răng gặm nửa củ ngô
Thừa độ khó với chương trình học
Đơn xin nộp tiền cho “quỹ tình thương nhà giáo” thầy cô sẽ thương tình đọc
Nửa tuổi thơ cho đống sách vở ngày nào cũng vướng lịch học
Truyện tranh phim ảnh một cách nào đó ko may lại hóa thân thành kịch độc
Tác động mạnh đến từ truyền thông
Vì đói hiểu biết nên “báo viết sai sự thật” người ta cho rằng chỉ là viển vông
Mấy thằng béo sẽ tiếp tục ăn và luôn thấy đói
Lũ mọi rợ sống kiếp nhục nhằn và muốn thấy chói
Ánh hào quang sẽ chẳng có cách nào đâu để đến xóm liều vỡ ngói
Và vài năm sau họ sẽ phát hiện ở đây tồn tại giống người ngỡ sói
Hook:
Ai cho tôi xin một miếng thôi, tôi đang đói đói đói sắp chết rồi
Cả một kiếp ko biết đến vị cơm, cả một kiếp chỉ nhai nuốt rạ rơm
Ai cho tôi xin ngụm nước thôi, tôi đang khát khát khát khát lắm rồi
Quanh chân tôi chỉ toàn dòng mực đen, sống kiếp người mà cứ bị đọa đày
Share it:

Hot Music

Post A Comment: