Beat from Re:plus
Mix: TH2
Lyrics:
ver 1 (Kắt)
đừng về vội em ơi
đường còn dài bất tận
yên sau xe anh còn trống, giữa đường hà nội tất bật
có lúc nào em tự hỏi, bao giờ thì mfinh yêu nhau
để nơi yên trống sau anh có em ngồi tóc nắng vương màu
phố và những ngõ nhỏ, số bao nhiêu ta vừa đi qua
em ơi vòng tay ôm chắc, ta cùng nhau đi xa
chuyện học hành, những than thở những lúc em mắt ướt
thôi bỏ lại em ơi, còn cả đoạn đường dài trước mắt
sau yên xe anh có mệt mỏi hãy cứ tựa vai
sau yên xe anh, ta cứ đi đừng ngoái đầu lại
sớm mai thức dậy em hỏi hôm nay mình sẽ đi đâu
anh cười kéo nhẹ tay ga, lịch trình đã được đánh dấu
lên sapa cao ngất, tận cổng trời và mây
rồi cùng nhau về biển lớn, mình đừng dừng lại ở đây
mình lang thang, đừng để lo âu phí hoài tuổi trẻ
cố gắng nắm tay đi, trước khi chia xa ở ngã rẽ
Mix: TH2
Lyrics:
ver 1 (Kắt)
đừng về vội em ơi
đường còn dài bất tận
yên sau xe anh còn trống, giữa đường hà nội tất bật
có lúc nào em tự hỏi, bao giờ thì mfinh yêu nhau
để nơi yên trống sau anh có em ngồi tóc nắng vương màu
phố và những ngõ nhỏ, số bao nhiêu ta vừa đi qua
em ơi vòng tay ôm chắc, ta cùng nhau đi xa
chuyện học hành, những than thở những lúc em mắt ướt
thôi bỏ lại em ơi, còn cả đoạn đường dài trước mắt
sau yên xe anh có mệt mỏi hãy cứ tựa vai
sau yên xe anh, ta cứ đi đừng ngoái đầu lại
sớm mai thức dậy em hỏi hôm nay mình sẽ đi đâu
anh cười kéo nhẹ tay ga, lịch trình đã được đánh dấu
lên sapa cao ngất, tận cổng trời và mây
rồi cùng nhau về biển lớn, mình đừng dừng lại ở đây
mình lang thang, đừng để lo âu phí hoài tuổi trẻ
cố gắng nắm tay đi, trước khi chia xa ở ngã rẽ
Ver 2,3 (SDP)
Anh muốn hỏi ai giấu em đi
Có bao giờ em khóc đỏ hoen mi
Chúng ta bao giờ mới hết bận để yêu nhau
Để anh chở em đi chẳng phải là yêu cầu
Nếu em mệt trên xe cứ dựa vai anh gầy
Nhường em phần ấm để anh đỡ lạnh vậy
Anh không muốn làm người đàn ông khiến em phải khóc
Đường hai đứa mình đi chỉ bằng phẳng không còn mãi dốc
Lên xe đi em ơi, mình đi hết đất nước Việt Nam
Đừng hoang phí tuổi trẻ đừng cầm tù nó vào khu biệt giam
Rồi mình đi chẳng đợi gì, anh yêu em từ dạo ấy
Mình coi đất là giường, mền gối là sao mây
Đoạn đường dài này, anh chỉ mong là em đi cùng
Đi một đoạn cũng được, nắm tay anh mà đi chung
Mình cứ đi , mệt thì mình dừng chân nghỉ ngơi
Sáng mai, sau yên xe, em hỏi “ còn bao xa thì tới ”
Có bao giờ em khóc đỏ hoen mi
Chúng ta bao giờ mới hết bận để yêu nhau
Để anh chở em đi chẳng phải là yêu cầu
Nếu em mệt trên xe cứ dựa vai anh gầy
Nhường em phần ấm để anh đỡ lạnh vậy
Anh không muốn làm người đàn ông khiến em phải khóc
Đường hai đứa mình đi chỉ bằng phẳng không còn mãi dốc
Lên xe đi em ơi, mình đi hết đất nước Việt Nam
Đừng hoang phí tuổi trẻ đừng cầm tù nó vào khu biệt giam
Rồi mình đi chẳng đợi gì, anh yêu em từ dạo ấy
Mình coi đất là giường, mền gối là sao mây
Đoạn đường dài này, anh chỉ mong là em đi cùng
Đi một đoạn cũng được, nắm tay anh mà đi chung
Mình cứ đi , mệt thì mình dừng chân nghỉ ngơi
Sáng mai, sau yên xe, em hỏi “ còn bao xa thì tới ”
Trưởng thành , mình chẳng cùng xe phượt qua nhiều cung lộ
Trên tường nhà hai đứa mình là đầy ảnh lồng vào khung gỗ
Nên lúc này đi em ơi , lỡ khi chúng ta già mất
Xoong cơm hai đứa già ăn hoài không hết, lạ thật
Hay vẽ vời những giấc mơ về núi cao biển lớn
Một ngày xách con xe chinh phục nóc nhà Hoàng Liên Sơn
Mình ngồi thuyền ra Nam Du cho thấy biển khơi trùng mây
Mình leo đèo lội suối , hưởng Pha Luông phủ mây
Mình chẳng phải Tây Tiến , chẳng đi giải phóng nước nhà
Mình còn một chuyến cùng đi , anh dựng xe đợi em trước nhà
Bụi là vật trang điểm , nắng làm môi em đỏ thắm
Hai đứa mình cứ to lớn , chẳng ai chê : " còn nhỏ lắm "
Mắt em còn đọng nước , vai em còn đẫm sương
Em đi cùng là mong ước , đừng rẽ lối kẻo lầm đường
Gửi lời ngủ ngon cho em qua then cài cửa
Sao em không lang thang với ta thêm một ngày dài nữa
Trên tường nhà hai đứa mình là đầy ảnh lồng vào khung gỗ
Nên lúc này đi em ơi , lỡ khi chúng ta già mất
Xoong cơm hai đứa già ăn hoài không hết, lạ thật
Hay vẽ vời những giấc mơ về núi cao biển lớn
Một ngày xách con xe chinh phục nóc nhà Hoàng Liên Sơn
Mình ngồi thuyền ra Nam Du cho thấy biển khơi trùng mây
Mình leo đèo lội suối , hưởng Pha Luông phủ mây
Mình chẳng phải Tây Tiến , chẳng đi giải phóng nước nhà
Mình còn một chuyến cùng đi , anh dựng xe đợi em trước nhà
Bụi là vật trang điểm , nắng làm môi em đỏ thắm
Hai đứa mình cứ to lớn , chẳng ai chê : " còn nhỏ lắm "
Mắt em còn đọng nước , vai em còn đẫm sương
Em đi cùng là mong ước , đừng rẽ lối kẻo lầm đường
Gửi lời ngủ ngon cho em qua then cài cửa
Sao em không lang thang với ta thêm một ngày dài nữa
Post A Comment: