
Ver1 - quocboy
đời vẽ tóc em sao mà thật dài, đời vẽ nên ta bao điều khờ dại
đời vẽ lên ta chút bối rối / ngay giây phút chia ly / ta lại đi thở dài
đời lại vẽ vực thẳm / chôn tình đầu, đời lại vẽ đôi mắt ta nhìn nhau
ta đã chán nhìn đời qua đôi mắt vẽ,
ta sẽ kể em nghe là niềm đau
em hận ta, ta đành giả bộ ngô nghê
ai giận ta, ta chỉ tự mình vỗ về
tháng ba còn xa hay ta đã mất nhau
đáng ra chẳng phải là ta đã rất đau
giấu vội đi mảnh yêu thương, giờ phải cất đâu
cất vội vào trong túi áo, ở nơi rất sâu
em tin hay ko thì tùy,
ta cũng chẳng dc gì
em lại ko muốn giữ thì ta đi đâu thì đi
đời vẽ tóc em sao mà thật dài, đời vẽ nên ta bao điều khờ dại
đời vẽ lên ta chút bối rối / ngay giây phút chia ly / ta lại đi thở dài
đời lại vẽ vực thẳm / chôn tình đầu, đời lại vẽ đôi mắt ta nhìn nhau
ta đã chán nhìn đời qua đôi mắt vẽ,
ta sẽ kể em nghe là niềm đau
em hận ta, ta đành giả bộ ngô nghê
ai giận ta, ta chỉ tự mình vỗ về
tháng ba còn xa hay ta đã mất nhau
đáng ra chẳng phải là ta đã rất đau
giấu vội đi mảnh yêu thương, giờ phải cất đâu
cất vội vào trong túi áo, ở nơi rất sâu
em tin hay ko thì tùy,
ta cũng chẳng dc gì
em lại ko muốn giữ thì ta đi đâu thì đi
[Ver2: GO]
Xin lỗi em, khi đến w em a ko còn trinh
Vì đời chịch anh mỗi ngày cho nên anh luôn rơi vào trạng thái mất lòng tin
Nửa tỉnh nửa mê em là ngọn lửa tình
Đốt cháy đi vô vàn khoảng cách ở giữa mình
Hạnh phúc quá cứ sợ a đang tự lừa mình
R lại khắc con chữ vào tiếng nhạc xập xình
Người ta gọi a là đường phố, cũng có kẻ họ bảo anh thất bại rồi đừng cố
Âm nhạc của anh là cổ súy, nhưng tại sao anh lại yêu 1 cô gái thùy mị
Vì đời vẽ chúng ta là như thế, là 1 gã đường phố và cô học trò Bùi Thị Xuân
Cũng là trắng và đen, cũng là xanh là vàng, hạ qua thu đông r lại xuân
Chỉ mong họa sỹ đời đừng hết mực để ngày mai chúng ta lại cứ vui vẻ tiếp
Cứ yêu cứ vui và đừng để kết cục là ngày ta lại chia rẽ tiếp
Vẽ tiếp đi đời ơi đừng hết mực! Dẫu là say là mơ ta chỉ mong đừng hết thực!
Tình yêu là món ăn ngon hết mực và ai trong chúng ta cũng ko mong hết thực
[Nah-GO]
Hết thực/ Mơ, thực, mơ thực
Trong mơ có thực trong thực có mơ
Mong chờ điều gì, thôi thì cứ mơ
Đôi khi người hờn người trách biết lần đường nào
Chợt thấy ta như cục rubik quay đường nào để cùng màu
[quocboy]
hãy cùng nhau đốt hết những âu lo, đừng để nét đời làm nhòe đi đôi mắt
em ơi đời vẽ ta dc có bao lâu tại sao lại chờ những điều ta ko chắc
họa sĩ đời ta vứt hết đôi cọ, vứt hết những đôi co
hãy sống cho hết ngày hôm nay đặt mình nhẹ lòng từ nay ta thôi lo
[Nah-GO]
vì đây là đời
ta vẽ cho em những khúc hát
vì đây là đời
lấy cọ ta vẽ dc chút nhạc
Vì đây là đời
Biết đâu ngày mai ta không thức giấc
Vì đây là đời,
Không có em đời ta như mất Tất.
Mất Tất.
Xin lỗi em, khi đến w em a ko còn trinh
Vì đời chịch anh mỗi ngày cho nên anh luôn rơi vào trạng thái mất lòng tin
Nửa tỉnh nửa mê em là ngọn lửa tình
Đốt cháy đi vô vàn khoảng cách ở giữa mình
Hạnh phúc quá cứ sợ a đang tự lừa mình
R lại khắc con chữ vào tiếng nhạc xập xình
Người ta gọi a là đường phố, cũng có kẻ họ bảo anh thất bại rồi đừng cố
Âm nhạc của anh là cổ súy, nhưng tại sao anh lại yêu 1 cô gái thùy mị
Vì đời vẽ chúng ta là như thế, là 1 gã đường phố và cô học trò Bùi Thị Xuân
Cũng là trắng và đen, cũng là xanh là vàng, hạ qua thu đông r lại xuân
Chỉ mong họa sỹ đời đừng hết mực để ngày mai chúng ta lại cứ vui vẻ tiếp
Cứ yêu cứ vui và đừng để kết cục là ngày ta lại chia rẽ tiếp
Vẽ tiếp đi đời ơi đừng hết mực! Dẫu là say là mơ ta chỉ mong đừng hết thực!
Tình yêu là món ăn ngon hết mực và ai trong chúng ta cũng ko mong hết thực
[Nah-GO]
Hết thực/ Mơ, thực, mơ thực
Trong mơ có thực trong thực có mơ
Mong chờ điều gì, thôi thì cứ mơ
Đôi khi người hờn người trách biết lần đường nào
Chợt thấy ta như cục rubik quay đường nào để cùng màu
[quocboy]
hãy cùng nhau đốt hết những âu lo, đừng để nét đời làm nhòe đi đôi mắt
em ơi đời vẽ ta dc có bao lâu tại sao lại chờ những điều ta ko chắc
họa sĩ đời ta vứt hết đôi cọ, vứt hết những đôi co
hãy sống cho hết ngày hôm nay đặt mình nhẹ lòng từ nay ta thôi lo
[Nah-GO]
vì đây là đời
ta vẽ cho em những khúc hát
vì đây là đời
lấy cọ ta vẽ dc chút nhạc
Vì đây là đời
Biết đâu ngày mai ta không thức giấc
Vì đây là đời,
Không có em đời ta như mất Tất.
Mất Tất.
Post A Comment: