chắc hẳn em khi cô đơn đã thường nghĩ,việc ta rời xa bình thường thôi
ta để lại giọt sầu trên gối ngày em đi,mách bảo gọi tên anh biết đã mòn lối
khi cô đơn khác đã thử tới nhưng chẳng thành,vì hương em còn đâu đó ở trên vai
thứ tình cảm chẳng ra sao cả,chẳng biết em giờ đang thương ai
ta để lại giọt sầu trên gối ngày em đi,mách bảo gọi tên anh biết đã mòn lối
khi cô đơn khác đã thử tới nhưng chẳng thành,vì hương em còn đâu đó ở trên vai
thứ tình cảm chẳng ra sao cả,chẳng biết em giờ đang thương ai
anh đã cố 1 mình thấp thỏm theo sau thời gian, tìm lại em núp phía sau ô cửa
vụng về kỉ niệm với từng mảng yêu thương,anh đã tự hỏi: liệu ở bên em có người mới hay chưa"
vụng về kỉ niệm với từng mảng yêu thương,anh đã tự hỏi: liệu ở bên em có người mới hay chưa"
anh chỉ sợ một mai ai đó hỏi, liệu ngày hôm qua anh còn cô ấy không
anh đã từng trốn tránh tất cả mọi thứ, tự chôn mình cùng đống kí ức góc phòng
anh đã làm như thế đấy, anh đã yêu nhứ thế đấy
anh đã từng trốn tránh tất cả mọi thứ, tự chôn mình cùng đống kí ức góc phòng
anh đã làm như thế đấy, anh đã yêu nhứ thế đấy
Em à,
mỗi giấc mơ anh thường hay tỉnh giấc,vì bóng em đâu đó còn gọi tên
anh vẫn khư khư ôm nỗi nhờ cũ kĩ,rằng những thứ ta đã quên
hoàng hôn cũng dần mờ đi, đoạn dường vắng nay sao lại chợt quen
nếu 1 ngày gặp lại góc phố cũ, đừng quay đi " Chào em"
mỗi giấc mơ anh thường hay tỉnh giấc,vì bóng em đâu đó còn gọi tên
anh vẫn khư khư ôm nỗi nhờ cũ kĩ,rằng những thứ ta đã quên
hoàng hôn cũng dần mờ đi, đoạn dường vắng nay sao lại chợt quen
nếu 1 ngày gặp lại góc phố cũ, đừng quay đi " Chào em"
em à, ngày em đi, anh đã tự hỏi " ta xa bao lâu là đủ",dể rồi quên đi thói quen bên em.....
Post A Comment: