Badtrip - Lockie
[còn nữa]
Thật là khó, để bắt đầu viết thành câu chuyện dài
Hạnh Phúc là thứ mà ta vẫn còn đang tìm kiếm miệt mài
Cảm giác dường như mình dần già đi, chứ không phải đang lớn
Nhưng nếu để trưởng thành, ta chắc phải mất nhiều thời gian hơn
Không còn cười nói vui vẻ như là lúc nhỏ hồn nhiên
Ta biết cuộc vui sẽ kết thúc, nếu trong túi không còn tiền
Bỏ lại ta và những ngày dài miên man
Nghĩ trong đầu nhiều thứ chẳng liên quan
Cuốn 1 điếu rồi đốt để linh hồn nhỏ bay xa, về đến nơi có cỏ, cây, lá
Lời muốn nói ai ngỏ thay ta, nắm chặt nỗi buồn như vậy rồi biết đến khi nào mới chịu bỏ tay ra
Lặng lẽ nhìn đời qua đôi mắt đỏ, giữa biển người này, ta vẫn mãi chỉ là hạt cát rất nhỏ
Ta thôi mơ mộng khi tình tan vỡ
Thôi chờ đợi may mắn
Thôi không ngu ngơ, niềm vui dang dở
Trãi qua bao cay đắng
Ta lại mong mình là hạt sương, để rồi bốc hơi bay đi mất
Không bon không chen với đời, lời nhạc là thứ còn lại duy nhất
Trong lòng ta còn đang đổ cơn mưa giông
Những suy nghĩ đến bây giờ vẫn chưa thông
Làm tất cả nhưng không phải để họ vừa lòng
Quan tâm tới chuyện thiên hạ, có phải quá thừa không ?
Những lời hứa là thứ sẽ chẳng thê nào bị sớm quên
Đó là lý do tại sao hy vọng nuôi sự tuyệt vọng lớn lên
Chẳng còn gì tan nát hơn khi niềm tin bị đặt nhầm nơi
Tương tự chiếc lá cuối cùng âm thầm rơi
Post A Comment: