Artwork by @hale-hale
Lyric:
Intro:
Con người ta sinh ra để được sống và chết.
Nhưng rồi sẽ có mấy ai hiểu được ý nghĩa của cuộc đời này?
Mày sẽ sống vì sai lầm để rồi thành nhân hay đang là phận người rồi sẽ thành kẻ bất nhân?
Cuộc sống đã có nhân quả cũng là do ông trời đã phân ra.
Theo tao, đến thế giới này mày sẽ thấy được những gì mà tao đang thấy.
Lyric:
Intro:
Con người ta sinh ra để được sống và chết.
Nhưng rồi sẽ có mấy ai hiểu được ý nghĩa của cuộc đời này?
Mày sẽ sống vì sai lầm để rồi thành nhân hay đang là phận người rồi sẽ thành kẻ bất nhân?
Cuộc sống đã có nhân quả cũng là do ông trời đã phân ra.
Theo tao, đến thế giới này mày sẽ thấy được những gì mà tao đang thấy.
Ver1:
Công nhân thì vẫn cứ không phận, mong thân chỉ có thể được thoát ra khỏi một cái còng chân.
Nhưng người ta lo phòng thân, xã hội xung quanh thì cũng chỉ là xoay quanh được bao bọc bởi một cái vòng bẩn.
Ta lại cầu khẩn, không có giống mày đâu Ân.
Mày còn được buôn lậu cần.
Người giàu thì phải có kẻ nghèo, qua sông phải trả tiền thì mới có được kẻ chèo.
Quê hương của mình vẫn còn chùm khế ngọt.
Đô thị thì vô tri vô đi mày mới thấy được chùm khế nó đã nằm kế chót.
Mẹ đã không còn đan may, mình thì đang thấy, thằng dân phòng nó đang lấy, ngôi nhà hoang ấy.
Khi mà sang đấy, mẹ đang khóc van xin và quỳ lạy.
Sao mà kì vậy?
Anh áo xanh? Anh có thương mẹ mình không?
Đành lòng để cho bà nhìn anh khóc?
Canh thóc cũng đã bị tịch thu.
Thích thú đem bán để mà mở thêm dịch vụ.
Nghịch tử.
Phật pháp còn ở đây thì tao thách mày đó hỏi coi mày dám dịch thử.
Lịch sử cũng chỉ là chứng cứ nhưng đã không còn ghi danh.
Thành chiến tích của dân tộc mỗi khi đi đánh.
Vì lớn ta không biết làm gì hơn.
Nếu màu hồng đã phai mờ thì sơn.
Hook:
Ta không phải là chúa trời. Ta không khoe môi múa lời.
Thói đời vẫn cứ hối mời, đừng có nói tới mấy cái thành phần dối đời.
Tối rồi ta vẫn kiếm một lối ngồi, đêm nay ta chỉ đốt một gói thôi,
Quên đi những lời nói dối, chỉ khi nào chết đó mới chính là lúc mà ta có thể được hối tội.
Thôi đi dẹp ngay hết mấy đống giả tạo đó, đừng múa rìu qua mắt thợ vì với tao như cạo gió.
Công nhân thì vẫn cứ không phận, mong thân chỉ có thể được thoát ra khỏi một cái còng chân.
Nhưng người ta lo phòng thân, xã hội xung quanh thì cũng chỉ là xoay quanh được bao bọc bởi một cái vòng bẩn.
Ta lại cầu khẩn, không có giống mày đâu Ân.
Mày còn được buôn lậu cần.
Người giàu thì phải có kẻ nghèo, qua sông phải trả tiền thì mới có được kẻ chèo.
Quê hương của mình vẫn còn chùm khế ngọt.
Đô thị thì vô tri vô đi mày mới thấy được chùm khế nó đã nằm kế chót.
Mẹ đã không còn đan may, mình thì đang thấy, thằng dân phòng nó đang lấy, ngôi nhà hoang ấy.
Khi mà sang đấy, mẹ đang khóc van xin và quỳ lạy.
Sao mà kì vậy?
Anh áo xanh? Anh có thương mẹ mình không?
Đành lòng để cho bà nhìn anh khóc?
Canh thóc cũng đã bị tịch thu.
Thích thú đem bán để mà mở thêm dịch vụ.
Nghịch tử.
Phật pháp còn ở đây thì tao thách mày đó hỏi coi mày dám dịch thử.
Lịch sử cũng chỉ là chứng cứ nhưng đã không còn ghi danh.
Thành chiến tích của dân tộc mỗi khi đi đánh.
Vì lớn ta không biết làm gì hơn.
Nếu màu hồng đã phai mờ thì sơn.
Hook:
Ta không phải là chúa trời. Ta không khoe môi múa lời.
Thói đời vẫn cứ hối mời, đừng có nói tới mấy cái thành phần dối đời.
Tối rồi ta vẫn kiếm một lối ngồi, đêm nay ta chỉ đốt một gói thôi,
Quên đi những lời nói dối, chỉ khi nào chết đó mới chính là lúc mà ta có thể được hối tội.
Thôi đi dẹp ngay hết mấy đống giả tạo đó, đừng múa rìu qua mắt thợ vì với tao như cạo gió.
Ver2:
Em long lanh như thiếu nữ ở trong tranh.
Em mong manh như con chim xanh nhưng mà không cánh chỉ mong thánh hãy giải thoát em ra khỏi cái lồng nhanh.
Nhưng mà không thành, em phải gồng gánh mà còn bị thằng chồng đánh.
Cuộc sống là ngục tù, không có cơ hội phục thù, cắm đầu rồi phục vụ, đến khi nào mày gục!
Ai sẽ mang ta lối thoát khi mà đối tác toàn kẻ thối nát miệng thì nói khoác?
Dòng đời trôi dạt,bắt ta phải đi lối khác.
Cuộc sống có lúc thăng nhưng phải có lúc trầm.
Giống như một đống thứ có nút tăng khi mà tắt thì nó phải có nút bấm.
Thời gian là cái thứ trời ban
Và đời bạn giữa cuộc chơi ngang, hút một hơi đang ta không muốn phải rời bàn.
Thời hạn hút nốt cái điếu này mình lại xin được mời bạn.
Cũng như là lời nhạc giữa cuộc đời bạc khó mà rời rạc các lời mời khác ta phải dời lại nếu mà khờ dại lỡ tay mà không kịp đỡ ngay thì số mình bị trời phạt.
Lấy cây bút bi để một chút ghi.
Cắn miếng cookie, Lấy cây xanh ra, ngồi đó mà hút đi.
Cuộc đời này là một con quỷ, tao đã trao cho mày tấm thân này nên cuộc đời của tao chằng còn gì.
Tức nhỉ? Ta cụng chẳng nên biết làm gì? Thì ngồi đó mà hút đi.
Cứ ngồi đó mà hút đi.
Hút đi.
Em long lanh như thiếu nữ ở trong tranh.
Em mong manh như con chim xanh nhưng mà không cánh chỉ mong thánh hãy giải thoát em ra khỏi cái lồng nhanh.
Nhưng mà không thành, em phải gồng gánh mà còn bị thằng chồng đánh.
Cuộc sống là ngục tù, không có cơ hội phục thù, cắm đầu rồi phục vụ, đến khi nào mày gục!
Ai sẽ mang ta lối thoát khi mà đối tác toàn kẻ thối nát miệng thì nói khoác?
Dòng đời trôi dạt,bắt ta phải đi lối khác.
Cuộc sống có lúc thăng nhưng phải có lúc trầm.
Giống như một đống thứ có nút tăng khi mà tắt thì nó phải có nút bấm.
Thời gian là cái thứ trời ban
Và đời bạn giữa cuộc chơi ngang, hút một hơi đang ta không muốn phải rời bàn.
Thời hạn hút nốt cái điếu này mình lại xin được mời bạn.
Cũng như là lời nhạc giữa cuộc đời bạc khó mà rời rạc các lời mời khác ta phải dời lại nếu mà khờ dại lỡ tay mà không kịp đỡ ngay thì số mình bị trời phạt.
Lấy cây bút bi để một chút ghi.
Cắn miếng cookie, Lấy cây xanh ra, ngồi đó mà hút đi.
Cuộc đời này là một con quỷ, tao đã trao cho mày tấm thân này nên cuộc đời của tao chằng còn gì.
Tức nhỉ? Ta cụng chẳng nên biết làm gì? Thì ngồi đó mà hút đi.
Cứ ngồi đó mà hút đi.
Hút đi.
Hook:
Ta không phải là chúa trời. Ta không khoe môi múa lời.
Thói đời vẫn cứ hối mời, đừng có nói tới mấy cái thành phần dối đời.
Tối rồi ta vẫn kiếm một lối ngồi, đêm nay ta chỉ đốt một gói thôi,
Quên đi những lời nói dối, chỉ khi nào chết đó mới chính là lúc mà ta có thể được hối tội.
Thôi đi dẹp ngay hết mấy đống giả tạo đó, đừng múa rìu qua mắt thợ vì với tao như cạo gió.
Ta không phải là chúa trời. Ta không khoe môi múa lời.
Thói đời vẫn cứ hối mời, đừng có nói tới mấy cái thành phần dối đời.
Tối rồi ta vẫn kiếm một lối ngồi, đêm nay ta chỉ đốt một gói thôi,
Quên đi những lời nói dối, chỉ khi nào chết đó mới chính là lúc mà ta có thể được hối tội.
Thôi đi dẹp ngay hết mấy đống giả tạo đó, đừng múa rìu qua mắt thợ vì với tao như cạo gió.
Post A Comment: