Ling- con chưa thấy tóc bố xanh bao giờ
prod by ling
prod by ling
sống với những định kiến đôi khi
con thấy mình lạc lõng mặc kệ tất cả tịnh tiến trôi đi
những gì cha để lại ,gia đình,là di sản
các con là người được thừa kế
hãy chăm sóc cho mẹ,đứa con hôm qua mà cha mới vừa bế
cuộc sống ngắn ngủi,đủ ngắn để nhận ra
đàn ông hạnh phúc trong đời chỉ có hai lần,hai lần được nhận hoa
kết hôn và khi xuống hố sâu
ta đi hết con đg của mình đến nơi cuối cùng,tất cả không có nhau
và con tự hỏi mình không trưởng thành liệu có được không?
khi con muốn là 1 đứa trẻ tự lo cho mình mọi thứ nhưng không trưởng thành
liệu có viễn vông?
tại sao trưởng thành,để không còn được thấy tóc bố còn xanh
những khoảng thời gian được sống,được thấy được có,được gọi người cha
là khoảng thời gian chúng ta chuẩn bị cho sự rời xa
những điều chưa nói không có cơ hội đợi những ngày sau
và đến một ngày mai khi ta già cỗi quên cả kí ức còn lại về nhau
ta,không phải vì chuyến đò cũ sông thôi ngưng qua
ta,vì sợ một ngày tri nhớ ta quên cảm giác ôm trên lưng cha
ta thèm,một người quát mắng răn đe khuyên ngăn
ey
con thấy mình lạc lõng mặc kệ tất cả tịnh tiến trôi đi
những gì cha để lại ,gia đình,là di sản
các con là người được thừa kế
hãy chăm sóc cho mẹ,đứa con hôm qua mà cha mới vừa bế
cuộc sống ngắn ngủi,đủ ngắn để nhận ra
đàn ông hạnh phúc trong đời chỉ có hai lần,hai lần được nhận hoa
kết hôn và khi xuống hố sâu
ta đi hết con đg của mình đến nơi cuối cùng,tất cả không có nhau
và con tự hỏi mình không trưởng thành liệu có được không?
khi con muốn là 1 đứa trẻ tự lo cho mình mọi thứ nhưng không trưởng thành
liệu có viễn vông?
tại sao trưởng thành,để không còn được thấy tóc bố còn xanh
những khoảng thời gian được sống,được thấy được có,được gọi người cha
là khoảng thời gian chúng ta chuẩn bị cho sự rời xa
những điều chưa nói không có cơ hội đợi những ngày sau
và đến một ngày mai khi ta già cỗi quên cả kí ức còn lại về nhau
ta,không phải vì chuyến đò cũ sông thôi ngưng qua
ta,vì sợ một ngày tri nhớ ta quên cảm giác ôm trên lưng cha
ta thèm,một người quát mắng răn đe khuyên ngăn
ey
nếu hôm qua trở lại ta gặp nhau lần nữa
vẫn là đứa trẻ nhỏ trên bàn tay ngửa đôi
cảm giác này bồng bềnh như mây ôm thật lạ
những ngày xưa trở lại,chỉ là nếu mà thôi
vẫn là đứa trẻ nhỏ trên bàn tay ngửa đôi
cảm giác này bồng bềnh như mây ôm thật lạ
những ngày xưa trở lại,chỉ là nếu mà thôi
khi con lớn và không còn nghĩ nhiều
về những điều chỉ biết mà không cần phải hiểu
chuyện người lớn xa nhà bon chen là thường tình
người yêu kẻ ghét quý trọng và cả coi thường mình
đi qua kí ức ngồi chờ bên phòng đóng
tìm thấy lặng yên mơ về hồn nhiên trên đồng trống
bài rap con viết mình nhỏ lại
nghe tiếng đàn rơi bên thềm nhà cỏ dại
và nghe ca từ có tiếng gọi thân quen
sau đó đưa mắt nhìn khoảng không
để cho tiếng nhạc tự điền vào khoảng trống
về những điều chỉ biết mà không cần phải hiểu
chuyện người lớn xa nhà bon chen là thường tình
người yêu kẻ ghét quý trọng và cả coi thường mình
đi qua kí ức ngồi chờ bên phòng đóng
tìm thấy lặng yên mơ về hồn nhiên trên đồng trống
bài rap con viết mình nhỏ lại
nghe tiếng đàn rơi bên thềm nhà cỏ dại
và nghe ca từ có tiếng gọi thân quen
sau đó đưa mắt nhìn khoảng không
để cho tiếng nhạc tự điền vào khoảng trống
ta có nhiều hơn những gì mình được cho
cuộc sống tiếp nối hồi sinh những gì từng lược bỏ
đôi mắt ,ánh nhìn tình yêu dần lớn theo
đôi tai tìm nghe gọi nhau lời trong trẻo
chờ bữa cơm tối hôm nay mong ở nhà
vài món đồ chơi kịp mua đám trẻ mong mở quà
chân con bước trên đường xanh màu phía trước
đổi lại bằng những khoảng bạc trên vai cha
con đường con đi ngày mai càng dài mãi
mau` bạc càng trắng vì nắng hoặc vì khoảng vắng con đi xa
khi hiểu cảm giác mà cha đã từng có
con mong mình sẽ tìm thấy được bình yên
sẵn sàng cho những sự tiếp nối
vòng tròn sự sống này luôn phiên
cuộc sống tiếp nối hồi sinh những gì từng lược bỏ
đôi mắt ,ánh nhìn tình yêu dần lớn theo
đôi tai tìm nghe gọi nhau lời trong trẻo
chờ bữa cơm tối hôm nay mong ở nhà
vài món đồ chơi kịp mua đám trẻ mong mở quà
chân con bước trên đường xanh màu phía trước
đổi lại bằng những khoảng bạc trên vai cha
con đường con đi ngày mai càng dài mãi
mau` bạc càng trắng vì nắng hoặc vì khoảng vắng con đi xa
khi hiểu cảm giác mà cha đã từng có
con mong mình sẽ tìm thấy được bình yên
sẵn sàng cho những sự tiếp nối
vòng tròn sự sống này luôn phiên
Post A Comment: