Double S
W.A.D 2014
W.A.D 2014
Là nỗi nhớ, có lắm lúc vô hạn
Và đợi chờ, cho cảm xúc khô cạn
Thời gian và khoảng cách, giết đi những gì là “mãi mãi”?
Không, không có gì là mãi mãi
Chỉ có “im lặng” mới là thứ đáng sợ nhất
Em có buồn không khi hạnh phúc này lỡ mất?
Và hạnh phúc là gì?
Là mỗi khi đêm về
Em ôm anh trên xe
Hạnh phúc là gì?
Là khi con tim không tham lam
Anh nói sẽ quên đi em… nhưng anh không dám làm
Anh không làm được em ơi
Đêm vẫn đêm tối
Lại một lần nữa anh tìm đến với những khoảng không màu xanh
Để gạt bỏ hết tất thảy muộn phiền ra phía sau
Anh cũng có những âu lo
Và cuộc sống đâu cho ta bình yên mãi mãi, phải không em?
Tương lai luôn khó đoán
Và khi đối diện với những lo toan, thì anh đã ngã gục
Anh chọn cách kết thúc là im lặng
Anh biết anh vô tâm, nhưng xin em hãy tin rằng
Anh vẫn còn rất yêu, rất nhớ
Nhưng chỉ còn biết gửi tình yêu vào những tấc thơ
Em gọi anh là một kẻ phản bội, không sai
Vì anh đã chẳng thể cùng em đi tiếp trên con đường chông gai
Anh đã lùi lại, để được ngắm nhìn em từ phía xa
Nếu em không tồn tại, mọi thứ vô nghĩa cả
Và đêm nay, anh lại kiếm tìm em qua những tấm hình cũ
Ánh mắt em ủ rũ nhìn anh như thầm trách móc
Và anh giết những mạnh mẽ bằng cách khóc
Em cũng vội vàng lau đi những đợi chờ còn vương trên khóe mắt
Ánh sáng từ nơi em lóe lên rồi khẽ tắt
Ta đối diện, nhưng khoảng cách quá vô tận
Vậy thì hãy cho những kí ức của anh về em được tô đậm một lần cuối cùng.
Để rồi qua đêm nay em hãy quên anh đi…
Và đợi chờ, cho cảm xúc khô cạn
Thời gian và khoảng cách, giết đi những gì là “mãi mãi”?
Không, không có gì là mãi mãi
Chỉ có “im lặng” mới là thứ đáng sợ nhất
Em có buồn không khi hạnh phúc này lỡ mất?
Và hạnh phúc là gì?
Là mỗi khi đêm về
Em ôm anh trên xe
Hạnh phúc là gì?
Là khi con tim không tham lam
Anh nói sẽ quên đi em… nhưng anh không dám làm
Anh không làm được em ơi
Đêm vẫn đêm tối
Lại một lần nữa anh tìm đến với những khoảng không màu xanh
Để gạt bỏ hết tất thảy muộn phiền ra phía sau
Anh cũng có những âu lo
Và cuộc sống đâu cho ta bình yên mãi mãi, phải không em?
Tương lai luôn khó đoán
Và khi đối diện với những lo toan, thì anh đã ngã gục
Anh chọn cách kết thúc là im lặng
Anh biết anh vô tâm, nhưng xin em hãy tin rằng
Anh vẫn còn rất yêu, rất nhớ
Nhưng chỉ còn biết gửi tình yêu vào những tấc thơ
Em gọi anh là một kẻ phản bội, không sai
Vì anh đã chẳng thể cùng em đi tiếp trên con đường chông gai
Anh đã lùi lại, để được ngắm nhìn em từ phía xa
Nếu em không tồn tại, mọi thứ vô nghĩa cả
Và đêm nay, anh lại kiếm tìm em qua những tấm hình cũ
Ánh mắt em ủ rũ nhìn anh như thầm trách móc
Và anh giết những mạnh mẽ bằng cách khóc
Em cũng vội vàng lau đi những đợi chờ còn vương trên khóe mắt
Ánh sáng từ nơi em lóe lên rồi khẽ tắt
Ta đối diện, nhưng khoảng cách quá vô tận
Vậy thì hãy cho những kí ức của anh về em được tô đậm một lần cuối cùng.
Để rồi qua đêm nay em hãy quên anh đi…
Post A Comment: