S.H.I.N.A.S.T.Y links:
+Soundcloud: @nomoreteartocry
+Facebook: www.facebook.com/olivershinastydarealest
+Instagram: www.instagram.com/oliver_shinasty
+Bandcamp: coming soon...
*DON'T FUCKING COPY OR UPLOAD MY MUSIC WITHOUT PERMISSION, I'M APPRECIATE*
---
+Soundcloud: @nomoreteartocry
+Facebook: www.facebook.com/olivershinastydarealest
+Instagram: www.instagram.com/oliver_shinasty
+Bandcamp: coming soon...
*DON'T FUCKING COPY OR UPLOAD MY MUSIC WITHOUT PERMISSION, I'M APPRECIATE*
---
*Lyric:
-Verse 1-
Sẽ như thế nào nếu như ta bỏ kính ra?
"Một đốm sang nhỏ lung linh mờ ảo đang nằm ở phía xa?"
Có thể là 1 đoàn tàu lao về phía ta,
Hoặc cũng có thể là niềm hy vọng cuối cùng bởi vì ở ngoài kia là:
Ngập tràn màu xám, không bao giờ rõ ràng như trắng đen,
Như những người khác nhưng trên mặt có cặp kính gắn thêm.
Nhìn như là nerdy nhưng mà thực sự thì không phải thế,
Chân tuy đứng trên bờ nhưng tâm hồn thì mải mê ngoài sóng,
Và ta tháo cặp kính ra…
Cảnh vật đang dần phai mờ
Những ánh đèn đường trôi về phía sau là điều tuyệt nhất ta cần bây giờ,
Sáng mai không phải đi học, không phải đi làm từ chiều đến 1 giờ đêm,
Lúc về lại cắm mặt vào chơi game mặc kệ cho mắt ngày 1 mờ thêm...
Nhìn không rõ nhưng đủ tìm ra được đâu là đường về nhà,
Một bữa cơm mẹ nấu bằng vạn lần ăn ngoài đường lê la
Và dù không thấy gì nhưng vẫn biết: ai là bạn và ai là bè...
Cắm earphone vào máy nghe nhạc rồi đưa lên tai và nghe,
Ta thả trôi mình trên xe, để giai điệu trong tim này chỉ đường.
Chợt nhớ tới em, và ta như 2 Vector chỉ Phương,
“vô phương” hay “đơn phương” đều không lại được “khôn lường”
Tính toán đến phút chót rồi lại trở về vô thường...
Ngày nào còn thở thì ngày đó ta còn mê say
Bao nhiêu ước mơ còn đang bỏ dở bây giờ hiện hữu nằm gọn trên tay
(Ta) Ngậm những gì cần ngậm!
(Và) Uống những gì cần uống!
(Và) Hút những gì mình cuốn, thời gian chạy chậm như ý mình muốn ! (arghh)
-Verse 1-
Sẽ như thế nào nếu như ta bỏ kính ra?
"Một đốm sang nhỏ lung linh mờ ảo đang nằm ở phía xa?"
Có thể là 1 đoàn tàu lao về phía ta,
Hoặc cũng có thể là niềm hy vọng cuối cùng bởi vì ở ngoài kia là:
Ngập tràn màu xám, không bao giờ rõ ràng như trắng đen,
Như những người khác nhưng trên mặt có cặp kính gắn thêm.
Nhìn như là nerdy nhưng mà thực sự thì không phải thế,
Chân tuy đứng trên bờ nhưng tâm hồn thì mải mê ngoài sóng,
Và ta tháo cặp kính ra…
Cảnh vật đang dần phai mờ
Những ánh đèn đường trôi về phía sau là điều tuyệt nhất ta cần bây giờ,
Sáng mai không phải đi học, không phải đi làm từ chiều đến 1 giờ đêm,
Lúc về lại cắm mặt vào chơi game mặc kệ cho mắt ngày 1 mờ thêm...
Nhìn không rõ nhưng đủ tìm ra được đâu là đường về nhà,
Một bữa cơm mẹ nấu bằng vạn lần ăn ngoài đường lê la
Và dù không thấy gì nhưng vẫn biết: ai là bạn và ai là bè...
Cắm earphone vào máy nghe nhạc rồi đưa lên tai và nghe,
Ta thả trôi mình trên xe, để giai điệu trong tim này chỉ đường.
Chợt nhớ tới em, và ta như 2 Vector chỉ Phương,
“vô phương” hay “đơn phương” đều không lại được “khôn lường”
Tính toán đến phút chót rồi lại trở về vô thường...
Ngày nào còn thở thì ngày đó ta còn mê say
Bao nhiêu ước mơ còn đang bỏ dở bây giờ hiện hữu nằm gọn trên tay
(Ta) Ngậm những gì cần ngậm!
(Và) Uống những gì cần uống!
(Và) Hút những gì mình cuốn, thời gian chạy chậm như ý mình muốn ! (arghh)
-Hook-
Ngước nhìn bầu trời thông qua 1 cặp thấu kính,
Ngày mai thế nào là điều đang được giấu kín.
Ta còn bị kẹt trong 2 khung tranh,
Nghe thấy từng hình ảnh và nhìn những giai điệu bay xung quanh...(x2)
Ngước nhìn bầu trời thông qua 1 cặp thấu kính,
Ngày mai thế nào là điều đang được giấu kín.
Ta còn bị kẹt trong 2 khung tranh,
Nghe thấy từng hình ảnh và nhìn những giai điệu bay xung quanh...(x2)
-Verse 2-
Và rồi ta lại phải đeo cặp kính lên tai,
Nặng nề như là hàng tấn lo toan tính toán đang đè nặng trĩu trên vai.
Căng phổi hít bầu không khí đầy Cacbonic,
Vẫn làm những việc mình muốn dù cho đó là những điều người khác không thích...
Chạy thật xa khỏi thành phố, vượt qua bao nhiêu đèn đỏ.
Tìm những nơi trong lành nhất, chuyền tay nhau những điếu cỏ.
Dành cho những người nào đã từng ở bên tao mỗi khi khó,
Những điều không nói nhưng sâu trong lòng tao vẫn trân trọng và luôn ghi nhớ.
Ánh sáng rơi vào trong võng mạc,
Nhả ra những lời thật dõng dạc
Không thể ngừng để cảm xúc tuôn trào và trôi theo những cơn sóng nhạc!
Quá mệt với những công thức,
Lặng lẽ ra về trong lúc
Bữa tiệc vẫn còn đông đúc dù cho đã bỏ ra bao công sức!
Một mình đứng trước hoàng hôn tím mờ,
Cất vào trong túi cặp kính mờ,
Dòng nước và ánh đèn đường nhấp nhô phản chiếu như Equalizer...
Nhìn mọi thứ xuyên qua 1 thấu kính phân kì,
Và không bao giờ đc để cho đôi chân quỳ...
Và rồi ta lại phải đeo cặp kính lên tai,
Nặng nề như là hàng tấn lo toan tính toán đang đè nặng trĩu trên vai.
Căng phổi hít bầu không khí đầy Cacbonic,
Vẫn làm những việc mình muốn dù cho đó là những điều người khác không thích...
Chạy thật xa khỏi thành phố, vượt qua bao nhiêu đèn đỏ.
Tìm những nơi trong lành nhất, chuyền tay nhau những điếu cỏ.
Dành cho những người nào đã từng ở bên tao mỗi khi khó,
Những điều không nói nhưng sâu trong lòng tao vẫn trân trọng và luôn ghi nhớ.
Ánh sáng rơi vào trong võng mạc,
Nhả ra những lời thật dõng dạc
Không thể ngừng để cảm xúc tuôn trào và trôi theo những cơn sóng nhạc!
Quá mệt với những công thức,
Lặng lẽ ra về trong lúc
Bữa tiệc vẫn còn đông đúc dù cho đã bỏ ra bao công sức!
Một mình đứng trước hoàng hôn tím mờ,
Cất vào trong túi cặp kính mờ,
Dòng nước và ánh đèn đường nhấp nhô phản chiếu như Equalizer...
Nhìn mọi thứ xuyên qua 1 thấu kính phân kì,
Và không bao giờ đc để cho đôi chân quỳ...
-Hook-
Ngước nhìn bầu trời thông qua 1 cặp thấu kính,
Ngày mai thế nào là điều đang được giấu kín.
Ta còn bị kẹt trong 2 khung tranh,
Nghe thấy từng hình ảnh và nhìn những giai điệu bay xung quanh...(x2)
Ngước nhìn bầu trời thông qua 1 cặp thấu kính,
Ngày mai thế nào là điều đang được giấu kín.
Ta còn bị kẹt trong 2 khung tranh,
Nghe thấy từng hình ảnh và nhìn những giai điệu bay xung quanh...(x2)
*Thanks for listening*
Post A Comment: