Em là nổi ám ảnh của anh :)
là của anh và mãi là của anh.
là của anh và mãi là của anh.
Lyr:
Tay anh nắm chặt những con mơ,
Những cơn mơ giấc mộng hoang tưởng,
Anh còn nhớ những lần anh đứng chờ,
Đứng chờ không ai giờ tan trường
Lần đó phải chăng anh không ham
Vui cùng bè bạn thăng lên trời,
Thì có lẽ anh đã được gặp em,
Vào những giây phút cuối cuộc đời.
Những cơn mơ giấc mộng hoang tưởng,
Anh còn nhớ những lần anh đứng chờ,
Đứng chờ không ai giờ tan trường
Lần đó phải chăng anh không ham
Vui cùng bè bạn thăng lên trời,
Thì có lẽ anh đã được gặp em,
Vào những giây phút cuối cuộc đời.
Bất chợt anh tỉnh dậy thấy kế bên mình,
Đó là em vẫn còn xương còn thịt,
Mùi nước hoa, vẫn như mới xịt,
Và đôi môi đó, vẫn là thứ anh thích,
Hôn em và anh đứng dậy,
Anh trượt chân, đó anh tỉnh dậy,
Giấc mơ về em của anh đã tan biến và nữa đêm anh lại thức dậy,
Lại một đêm nữa trôi nỗi,
Anh nằm xuống lại, mắt nhắm không nổi,
Căn bệnh sầu, không ai chữa nỗi,
Và khói thuốc lại cuốn trong phổi,
Đời không em, sao anh sống nổi
Muốn hết cho lẹ, để luân hồi thay đổi,
Khuôn mặt em hiện trên làn khói,
Nhưng thật ra là anh tỉnh không nổi,
Mắt em đầy thất vọng nhưng cũng đồng thời đầy cảm xúc,
Miệng em muốn mở nói là em đang sống bên anh rất hạnh phúc,
Thay đổi, không phải thứ em muốn, nhưng em xa rồi, em muốn anh buông,
Anh ngồi xuống, mở bài nhạc em thích, và anh lấy giấy ra cuốn và..
Đó là em vẫn còn xương còn thịt,
Mùi nước hoa, vẫn như mới xịt,
Và đôi môi đó, vẫn là thứ anh thích,
Hôn em và anh đứng dậy,
Anh trượt chân, đó anh tỉnh dậy,
Giấc mơ về em của anh đã tan biến và nữa đêm anh lại thức dậy,
Lại một đêm nữa trôi nỗi,
Anh nằm xuống lại, mắt nhắm không nổi,
Căn bệnh sầu, không ai chữa nỗi,
Và khói thuốc lại cuốn trong phổi,
Đời không em, sao anh sống nổi
Muốn hết cho lẹ, để luân hồi thay đổi,
Khuôn mặt em hiện trên làn khói,
Nhưng thật ra là anh tỉnh không nổi,
Mắt em đầy thất vọng nhưng cũng đồng thời đầy cảm xúc,
Miệng em muốn mở nói là em đang sống bên anh rất hạnh phúc,
Thay đổi, không phải thứ em muốn, nhưng em xa rồi, em muốn anh buông,
Anh ngồi xuống, mở bài nhạc em thích, và anh lấy giấy ra cuốn và..
Không em, anh chịu không nỗi,
Thiếu em, anh sống không nỗi,
Âm nhạc, anh không phiêu nỗi,
Bóng rổ, anh không chơi nỗi,
Cảm hứng, anh lấy không nỗi,
Nấu ăn, anh làm không nỗi,
Nhậu nhẹt, anh không vui nỗi,
Bạn bè, anh không gặp nỗi,...
Thiếu em, anh sống không nỗi,
Âm nhạc, anh không phiêu nỗi,
Bóng rổ, anh không chơi nỗi,
Cảm hứng, anh lấy không nỗi,
Nấu ăn, anh làm không nỗi,
Nhậu nhẹt, anh không vui nỗi,
Bạn bè, anh không gặp nỗi,...
Tại sao e phải ra đi thật sớm để lại mình anh phải bơ vơ?
Tại sao a phải ngu dốt không nói hết những dòng suy nghĩ a bỡ ngỡ?
Tại sao lỗi lầm anh cứ chống đỡ?
Tại sao anh vẫn chưa dán phong thơ?
Tại sao lại là anh mà đời lại đối xử như vậy, lại bắt anh phải đứng một mình chơi vơi...
Tại sao a phải ngu dốt không nói hết những dòng suy nghĩ a bỡ ngỡ?
Tại sao lỗi lầm anh cứ chống đỡ?
Tại sao anh vẫn chưa dán phong thơ?
Tại sao lại là anh mà đời lại đối xử như vậy, lại bắt anh phải đứng một mình chơi vơi...
Post A Comment: