Anh rất bận rộn với những nỗi nhớ em ơi!
Tình yêu từ anh là thứ em đã không đợi
Ta từng yêu nhau vạn lần trong những giấc mơ
Vậy thì…hãy để anh mơ đừng để tình yêu này vỡ
Tình yêu không đẹp như viên kim cương vì chỉ chưa đầy vết sước
Tim anh như đông và hơi ấm em là thứ anh muốn đạt được
Đôi lần anh đã cố thắng lại trước nhưng nỗi nhớ không phanh
Với chiếc điện thoại…đợi tin nhắn ai…nỗi buồn anh đã không tránh
Tình yêu từ anh là thứ em đã không đợi
Ta từng yêu nhau vạn lần trong những giấc mơ
Vậy thì…hãy để anh mơ đừng để tình yêu này vỡ
Tình yêu không đẹp như viên kim cương vì chỉ chưa đầy vết sước
Tim anh như đông và hơi ấm em là thứ anh muốn đạt được
Đôi lần anh đã cố thắng lại trước nhưng nỗi nhớ không phanh
Với chiếc điện thoại…đợi tin nhắn ai…nỗi buồn anh đã không tránh
Thanh xuân tội gì vướng bận cùng mối quan hệ mập mờ không tên
Ô cửa tình anh rộng mở đón đợi…em đã vội đi không đến
Và hạnh phúc với anh là những cái ôm từ em khi đông ghé qua
Lời hát cho ai anh viết rất nhiều về em và có lẽ là
Em ơi…
Hạnh phúc sớm nở còn đậm như tách café để lâu cũng nhạt đi
Đôi chân anh bước vào đường tình em không vững cũng đã dần lạc đi
Nỗi buồn khẽ gọi anh bảo…ai rồi cũng sẽ vội đi
Vội chi để yêu rồi mai lại chìm vào trong suy nghĩ
Ô cửa tình anh rộng mở đón đợi…em đã vội đi không đến
Và hạnh phúc với anh là những cái ôm từ em khi đông ghé qua
Lời hát cho ai anh viết rất nhiều về em và có lẽ là
Em ơi…
Hạnh phúc sớm nở còn đậm như tách café để lâu cũng nhạt đi
Đôi chân anh bước vào đường tình em không vững cũng đã dần lạc đi
Nỗi buồn khẽ gọi anh bảo…ai rồi cũng sẽ vội đi
Vội chi để yêu rồi mai lại chìm vào trong suy nghĩ
Em là hố đen mà anh đã ngã vào đó
Nỗi buồn tượng trưng cho anh…niềm vui anh đâu nào có
Còn nhớ…còn thương
Còn đợi…còn chờ
Còn sợ những thứ từ em giết chết anh lúc vẫn còn thở
Nỗi buồn tượng trưng cho anh…niềm vui anh đâu nào có
Còn nhớ…còn thương
Còn đợi…còn chờ
Còn sợ những thứ từ em giết chết anh lúc vẫn còn thở
Làm sao có thể quên được khi trong giấc ngủ vẫn còn bóng dáng ai
Nụ cười em chính là thứ vũ khí giết anh anh đã không kháng lại
Con đường anh đi ngày nào giờ thì em cũng đã rời qua
Lặng yên trong căn phong nhỏ khi yêu thương vội rời xa
Nụ cười em chính là thứ vũ khí giết anh anh đã không kháng lại
Con đường anh đi ngày nào giờ thì em cũng đã rời qua
Lặng yên trong căn phong nhỏ khi yêu thương vội rời xa
Anh gửi tặng em lời hát anh viết giờ cũng đã cũ
Sao anh lại mãi vương vấn về những kỷ niệm giờ cũng đã ngủ
Đôi mắt em buồn như hoàng hôn về trong nắng chiều ban mai
Lời hát anh viết cho ai…?
Anh còn đợi ai…?
Sao anh lại mãi vương vấn về những kỷ niệm giờ cũng đã ngủ
Đôi mắt em buồn như hoàng hôn về trong nắng chiều ban mai
Lời hát anh viết cho ai…?
Anh còn đợi ai…?
Post A Comment: